top of page

Light Academia – Khi thanh lịch mang bóng hình của ánh sáng



Tôi có một người bạn thân, ở Paris, tôi gặp cô ấy lần đầu tiên trong một tiệm sách nhỏ gần Rue des Écoles. Cô không tô son, không đeo trang sức, nhưng khoác một chiếc trench coat màu camel, tay cầm cuốn In Search of Lost Time của Marcel Proust. Khi cô đưa mắt nhìn tôi, ánh nhìn ấy có gì đó... nhuốm màu nâu nhạt của những trang sách cũ.

Không có gì hào nhoáng – chỉ là cách cô đi qua gian sách cổ như thể lướt qua một lớp bụi được ánh sáng chiếu vào. Khí chất ấy khiến tôi nhớ đến câu nói mà cô thường nói:         


"Tôi muốn quấn mình trong ánh sáng nâu của những thư viện cổ. Tôi muốn sống như thể đang bước ra từ một bức tranh của Vermeer."


Mọi thứ nơi cô đều gợi nhớ tới Light Academia: sự học thức trầm mặc, thời gian chậm rãi, thẩm mỹ cổ điển – và một loại thanh lịch không thể bắt chước.


Light Academia: Thẩm mỹ của những linh hồn yêu ánh sáng xưa



Light Academia không phải là trào lưu nhất thời, mà là một thái độ sống có chiều sâu văn hóa. Khởi nguồn từ làn sóng thẩm mỹ gắn với giới tri thức châu Âu cổ điển, aesthetic này nhấn mạnh sự kết hợp giữa ánh sáng dịu, sách vở, kiến trúc tân cổ điển, màu sắc trầm tĩnh và một tình yêu lặng lẽ dành cho cái đẹp.


Màu sắc chủ đạo của aesthetic này là be, trắng kem, xám nâu – tựa như những phiến đá cũ dưới ánh nắng cuối thu. Chất liệu vải thô mộc, len dệt tay, lụa không bóng, giấy sần. Và tất cả đều phản ánh một tinh thần sống đầy chất thơ – sống chậm, sống sâu, và sống như đang đọc một câu trong Letters to a Young Poet của Rainer Maria Rilke:


“Be patient toward all that is unsolved in your heart and try to love the questions themselves.”


Người mang cảm hứng: từ Donna Tartt đến Timothée Chalamet



Cái đẹp học thuật không còn là thứ khô cứng. Nó sống dậy trên những nhân vật như Richard Papen trong The Secret History, trong những chiếc sơ mi trắng thả cổ, vest nhung tăm, và cà phê trong cốc men cũ.


Trên thảm đỏ, người ta gọi Timothée Chalamet là hiện thân của Light Academia: mái tóc xoăn như ký ức mùa hạ, áo khoác dáng dài, ánh nhìn mơ màng và dáng đi như gió lướt qua hành lang thư viện. Và Zoë Kravitz, với sơ mi trắng, quần vải mềm, tone màu earth, và giọng nói như một bản nhạc đọc chậm, tạo nên khí chất đối lập dịu dàng: light nhưng không nhạt.


Clara – Khi thẩm mỹ học thuật hiện hình trong không gian phòng tắm



Trong căn hộ áp mái nơi ánh sáng đổ nghiêng xuống từng góc nhỏ của nhữnh trang sách tĩnh lặng, bạn mở cửa phòng tắm và thấy Clara hiện diện – lặng lẽ như một chiếc dấu ngắt dòng giữa cuộc sống bộn bề.


Clara không tìm kiếm sự chú ý. Thiết kế của nó trầm tĩnh, chuẩn mực – với những đường cong mềm mại của lavabo men sứ trắng tinh, ăn khớp hoàn hảo với không gian có ánh sáng tự nhiên và nội thất mang chất liệu trung tính.


Không cần những chi tiết cầu kỳ. Chỉ cần sự đồng nhất giữa độ hoàn thiện bề mặt, hình khối cân đối, và cảm giác chạm lạnh mát của men sứ tinh luyện. Clara chính là sự chuyển hóa tinh thần Light Academia vào một trải nghiệm sống thường nhật – sâu sắc, không ồn ào.


Thanh lịch là một khoảng lặng không cần lý do



“Elegance is refusal.” 

Diana Vreeland


Không đèn chùm pha lê, không tay nắm khảm trai. Clara chọn nói bằng sự thinh lặng – như cách một chiếc bút máy viết ra câu đầu tiên trên trang giấy dày. Mọi thứ trong thiết kế của Clara đều giống như một lời từ chối nhẹ nhàng trước cái phù phiếm – để dành chỗ cho điều thiết yếu: sự thanh khiết, tiện nghi, và cảm giác được sống cùng cái đẹp đúng nghĩa.


Hãy sống như một câu thơ – kể cả trong phòng tắm


Khi thế giới ngoài kia không ngừng thốt ra những điều mới mẻ, bạn có thể khép cửa lại – và bước vào một không gian nơi Clara hiện hữu như một đoạn thơ trích từ sách cổ. Ánh sáng rọi lên men sứ, tiếng nước rơi vừa đủ để tâm trí lắng xuống. Bạn không cần trở thành ai khác. Chỉ cần là chính mình – tinh tế, trầm tĩnh và không cần lời biện giải.


“Mi illumino

 d’immenso.” 

(Tôi sáng lên

bởi sự bao la.) — Giuseppe Ungaretti


Comments


bottom of page